Lá Diêu bông
Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Chị thẩn thơ đi tìm
Đồng chiều
Cuống rạ
Chị bảo
Đứa nào tìm được Lá Diêu bông
Từ nay ta gọi là chồng
Hai ngày em tìm thấy lá
Chị chau mày
Đâu phải Lá Diêu bông
Mùa đông sau Em tìm thấy Lá
Chị lắc đầu
trông nắng vãn bên sông
Ngày cưới Chị
Em tìm thấy Lá
Chị cười xe chỉ ấm trôn kim
Chị ba con
Em tìm thấy Lá
Xoè tay phủ mặt Chị không nhìn
Từ thuở ấy
Em cầm chiếc lá
đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
Diêu Bông hời!...
... ới Diêu Bông!...
(Hoàng Cầm, Về Kinh Bắc, NXB Văn học, Hà Nội, 1994)
Haizzzzzzzzzzzzz... nghe và đọc lại nhớ hồi mới biết iu, đâu khoảng hồi... chín mười tuổi chi đó!
Trả lờiXóaMs ngheo : kinh khủng chưa ? hahaha...chắc bậu bị quý vị người lớn gọi là con nít ...quỷ đó !
Trả lờiXóaỦa... Là qua nhớ lại chiện của qua mí bậu hồi í muh ST?
Trả lờiXóa